苏轼词两首原文及拼音

一、niàn nú jiāo chì bì huái gǔ

念奴娇赤壁怀古

sòng sū shì

宋 苏轼

dà jiāng dōng qù , làng táo jìn 。

大江东去,浪淘尽。

qiān gǔ fēng liú rén wù 。

千古风流人物。

gù lěi xī biān , rén dào shì , sān guó zhōu láng chì bì 。

故垒西边,人道是,三国周郎赤壁。

luàn shí bēng yún , jīng tāo pāi àn , juàn qǐ qiān duī xuě 。

乱石崩云,惊涛拍岸,卷起千堆雪。

jiāng shān rú huà , yī shí duō shǎo háo jié !

江山如画,一时多少豪杰!

yáo xiǎng gōng jǐn dāng nián , xiǎo qiáo chū jià liǎo , xióng zī yīng fā ,

遥想公瑾当年,小乔初嫁了,雄姿英发,

yǔ shàn lún jīn , tán xiào jiān , qiáng lǔ huī fēi yān miè 。

羽扇纶巾,谈笑间,樯橹灰飞烟灭。

gù guó shén yóu , duō qíng yīng xiào wǒ , zǎo shēng huá fā 。

故国神游,多情应笑我,早生华发。

rén jiān rú mèng , yī zūn huán lèi jiāng yuè 。

人间如梦,一樽还酹江月。

二、《定风波》

Ding fēng bō

序:三月七日,沙湖道中遇雨。雨具先去,同行皆狼狈,余独不觉,已而遂晴,故作此词。

xù :sān yuè qī rì, shā hú dào zhōng yù yǔ 。yǔ jù xiān qù ,tóng háng jiē láng bèi ,yú dú bù jué。Yǐ ér suì qíng,gù zuò cǐ cí 。

莫听穿林打叶声,何妨吟啸且徐行。

mò tīng chuān lín dǎ yè shēng ,hé fáng yín xiào qiě xú xíng 。

竹杖芒鞋轻胜马,谁怕?一蓑烟雨任平生。

zhú zhàng máng xié qīng shèng mǎ ,shuí pà ?yī suō yān yǔ rèn píng shēng 。

料峭春风吹酒醒,微冷,山头斜照却相迎。

liào qiào chūn fēng chuī jiǔ xǐng ,wēi lěng ,shān tóu xié zhào què xiāng yíng 。

回首向来萧瑟处,归去,也无风雨也无晴。

huí shǒu xiàng lái xiāo sè chù ,guī qù ,yě wú fēng yǔ yě wú qíng 。